Các loại địa hình thử thách cho người đi xe đạp địa hình
Đạp xe địa hình là một trong những môn thể thao địa hình phổ biến trên khắp thế giới, với sự đa dạng trong các môn phụ, thể loại đua và sự kiện. Có nhiều dạng cuộc đua như enduro, việt dã, trượt dốc và đua tự do, và người ta có thể tìm thấy những người đam mê đạp xe leo núi ở mọi nơi, từ những ngọn núi cao tới những khu rừng rậm rạp.
Mặc dù tất cả các loại đạp xe leo núi đều đòi hỏi thể lực, kỹ năng và phản ứng nhanh nhưng chúng vẫn có những khác biệt đáng kể. Ví dụ, cuộc đua trượt dốc tập trung vào việc sử dụng trọng lực, trong khi đua xe xuyên quốc gia tập trung vào tốc độ và năng lượng kéo dài. Còn cưỡi ngựa trên đường mòn thì chủ yếu là để tận hưởng và giải trí.
Dưới đây là phân tích về những điểm khác biệt và tương đồng giữa các loại đạp xe leo núi từ Maruishi.
Các môn thể thao địa hình đua xe đạp khác nhau
Xuống dốc (DH)
Cuộc đua xuống dốc trong môn đua xe đạp leo núi là một thử thách đầy kịch tính; tay đua bắt đầu từ đỉnh núi và đua xuống đến khi đạt tới đáy. Người chiến thắng là người hoàn thành đường đua trong thời gian ngắn nhất.
Các sự kiện thường được tổ chức tại các khu nghỉ dưỡng trên núi, cho phép người lái xe sử dụng cáp treo để lên đỉnh núi – một điều thuận tiện không phải leo lên bằng chân!
Đây là một trong những môn đua xe đạp leo núi gay cấn và mạo hiểm nhất, với tốc độ của các tay đua có thể lên tới 80 km/h. Họ thường phải vượt qua những cú nhảy dài lên đến 19 m hoặc giảm cao độ ở độ cao hơn 3 m. Cuộc đua này đòi hỏi sức mạnh, sức chịu đựng và sự tập trung cao độ. Tay đua phải ghi nhớ đường đi dựa trên các lượt chạy thực hành, sau đó phải tập trung tuyệt đối trong suốt thời gian chạy đua, thường kéo dài khoảng ba phút.
Chạy việt dã (XCO)
Chạy việt dã, hoặc XCO, là một trong những môn thể thao địa hình đua xe đạp nổi tiếng nhất, thường được biết đến qua Thế vận hội Olympic, mặc dù có một số hạng mục phụ của đua xe xuyên quốc gia.
Môn này đòi hỏi sự thể lực và sức chịu đựng, với các đường đua xuyên quốc gia có cả phần leo dốc và trượt dốc kỹ thuật, đi qua các đặc điểm như vườn đá, đường lăn và đường trượt. Mặc dù không có tính kỹ thuật như đường đua đổ đèo, nhưng các tay đua vẫn phải nỗ lực hết mình trong suốt cuộc đua.
Chạy việt dã Olympic đã được giới thiệu từ năm 1996 và đưa các tay đua thi đấu nhiều vòng trên một chặng đường dài từ 4 đến 6 km, với thời gian hoàn thành từ 1 giờ 30 phút đến 1 giờ 45 phút.
Đạp xe tự do
Freeride tạo ra một cảnh tượng đáng kinh ngạc, khi các tay đua thực hiện các cú nhảy, nhào lộn, và thủ thuật khổng lồ trên các địa hình tự nhiên, như những tảng đá và vách đá màu đỏ ấn tượng của Công viên Quốc gia Zion ở Utah, Hoa Kỳ, nơi diễn ra sự kiện Red Bull Rampage. Các tuyến đường mà người lái xe thực hiện có thể được định hình hoàn toàn bởi thiên nhiên, hoặc có thể có sự trợ giúp ít nhiều để cho phép họ thực hiện những chiến công đáng kinh ngạc khi về cơ bản họ đi ra khỏi vách đá. Đó là một cảnh tượng độc đáo mà phải thấy mới tin được.
Các kỹ năng xuất hiện khi tham gia cuộc đua, khi các tay đua kết hợp một loạt thủ thuật và đôi khi đưa ra những động tác hoàn toàn mới, vượt qua ranh giới của những gì có thể làm được trên một chiếc xe đạp. Ban giám khảo chấm điểm mỗi lượt chạy dựa trên tốc độ, phong cách, dòng chảy, độ cao, tính độc đáo, sự sáng tạo và các yếu tố khác, và tay đua có số điểm cao nhất sẽ giành chiến thắng.
Trượt dốc
Trượt dốc, một phần của phong cách freeride, là về việc thể hiện các thủ thuật trên không trên các đường đua được thiết kế đặc biệt với các đoạn đường dốc, đường rơi, bước nhảy và gờ khổng lồ. Tên gọi của nó cũng nói lên tất cả; một tay đua có thể thể hiện phong cách của mình khi xuống dốc.
Đường đua trượt dốc và các đặc điểm của nó tạo ra cảm giác như một công viên trượt ván thu nhỏ. Như trong freeride, các cuộc thi tập trung vào kỹ năng và khả năng kỹ thuật của các tay đua, chứ không phải việc ai kết thúc chặng đua nhanh nhất. Ban giám khảo xác định người chiến thắng dựa trên người thể hiện khả năng kỹ thuật cao nhất, thực hiện mượt mà nhất, thủ thuật độc đáo nhất và có mạch liên kết tất cả chúng lại với nhau tốt nhất..
Bốn chéo (4X) và slalom kép
Bốn chéo, thường được viết tắt là 4X, là một loại đua xe đạp leo núi diễn ra trên các đường đua tương tự như BMX. Bốn tay đua đua cùng một lúc và cạnh tranh, với người về đích đầu tiên được xem là người chiến thắng.
Các đường đua ngắn và căng thẳng, yêu cầu sức chịu đựng và sức mạnh, với các bước nhảy, góc quanh co (hoặc khum) và các đặc điểm khác. Cuộc đua diễn ra theo từng vòng, và người chiến thắng của mỗi vòng sẽ tiến vào vòng tiếp theo, cho đến khi có người chiến thắng cuối cùng.
Trong nội dung trượt kép, hai tay đua đối đầu trên các đường đua song song giống nhau, có phong cách tương tự như đua 4X. Các tay đua đối đầu hai lượt, thay đổi đường cho lượt chạy thứ hai, và tổng thời gian của cả hai lượt chạy sẽ là kết quả chung cuộc của họ. Các vòng loại được tổ chức để chọn ra người chiến thắng của mỗi vòng để tiến vào vòng tiếp theo.
Đường bơm
Đường bơm là nơi bạn có thể đạt được tốc độ cao mà không cần đạp. Bí quyết là sử dụng kỹ năng “bơm” xe của bạn một cách chính xác và hiệu quả.
Một đường bơm thường là một đường vòng ngắn, chứa các khúc cua, con lăn và các góc có gờ. Ý tưởng chính là di chuyển mà không cần đạp. Thay vào đó, tay đua sử dụng tay và chân của mình để “bơm” xe suốt chặng đường, tăng tốc độ và duy trì sự kiểm soát của xe một cách chặt chẽ. Đây là một kỹ năng quan trọng và có thể được áp dụng khi cưỡi ngựa trên đường mòn, nơi nó mang lại ưu điểm về tốc độ. Đồng thời, đây cũng là một bài tập tuyệt vời, giúp cải thiện sức khỏe và sức mạnh của các vận động viên.
Trong các sự kiện đua đường bơm, các tay đua được tính thời gian cho một vòng đua hoàn chỉnh, và tay đua với thời gian nhanh nhất sẽ giành chiến thắng. Trong một số trường hợp, như tại Crankworx, các tay đua cạnh tranh trực tiếp trên hai đường đua song song, tạo ra các cuộc đua ngắn và kịch tính, khi các tay đua tiến qua các vòng cho đến khi có người chiến thắng chung cuộc.
Enduro
Enduro đã trở nên vô cùng phổ biến trong suốt tám năm qua, và nó có nguồn gốc từ những ngày đầu của môn xe đạp leo núi. Nó khá giống với cách mọi người đi xe đạp leo núi giải trí ngoài cuộc thi. Đó là về một ngày (hoặc nhiều ngày) trải nghiệm cưỡi xe ở các địa điểm núi đẹp mê hồn, leo núi và đua xuống các đường trượt kỹ thuật.
Enduro là gì? Enduro là một hình thức chạy mô tô thể thao trên các đường chạy việt dã, địa hình kéo dài. Enduro bao gồm nhiều trở ngại và thách thức khác nhau.
Các tay đua được tính thời gian khi đi qua các đường đua hoặc các chặng đua xuống dốc được đánh dấu. Họ có thể mất từ 2 đến 20 phút để hoàn thành mỗi chặng và thường có từ ba đến sáu chặng đua trong suốt sự kiện enduro – có thể kéo dài một hoặc hai ngày. Người chiến thắng là tay đua có thời gian tích lũy thấp nhất; người đã hoàn thành tất cả các chặng đặc biệt trong thời gian nhanh nhất.
Các phần chặng đua đặc biệt này được nối với nhau thông qua các phần liên lạc. Đây thường là các đoạn leo núi và đoạn kết của một chặng đua đặc biệt với điểm khởi đầu của chặng đua tiếp theo. Mặc dù không được tính thời gian riêng lẻ, nhưng mỗi tay đua đều có một khoảng thời gian giới hạn để bắt đầu chặng đua tiếp theo. Nếu quá thời gian này, họ sẽ bị phạt.
Kết luận
Trong thế giới xe đạp địa hình, có đa dạng thách thức cho mọi tay đua và người yêu thích môn thể thao địa hình này. Từ đường dốc nguy hiểm đến đường trượt kỹ thuật, và từ freeride đến enduro, mỗi loại địa hình đều mang lại một trải nghiệm độc đáo. Dù là tay đua chuyên nghiệp hay người chơi giải trí, mọi người đều có cơ hội khám phá những điều mới mẻ và hấp dẫn
Với sự phát triển và đa dạng hóa ngày càng tăng của môn thể thao địa hình này, Maruishi cam kết tiếp tục mang đến những sản phẩm chất lượng và hỗ trợ người chơi trong hành trình khám phá các loại địa hình mới.